Meta ra mắt mô hình AI 'tốt nhất thế giới'
Hội đồng thi tuyển bao gồm các lãnh đạo và các chuyên gia hàng đầu quốc tế và Việt Nam đến từ Bộ Xây dựng, TP.Hà Nội, các Hội và các Viện hoạt động trong lĩnh vực xây dựng, quy hoạch đô thị và kiến trúc tại Việt Nam. Hội đồng sẽ phải làm việc hết mình để lựa chọn phương án tốt nhất của biểu tượng mới cho sự phát triển của khu vực năng động, đổi mới và hiện đại nhất TP.Hà Nội này.Hậu trường tình cảm của cặp sao phim 'Nữ hoàng nước mắt'
“Bóng đá giúp cuộc sống của tôi vui hơn, có ý nghĩa hơn rất nhiều. Ba mẹ tôi biết con trai thi đấu ở đâu là sẽ mở điện thoại ra xem, theo dõi kết quả”, Minh Nhật khoe.
Cây sanh 'khổng lồ' 70 năm tuổi thành điểm tránh nắng lý tưởng cho nhiều người
Tiến sĩ Sneha Sathe cho hay nước tiểu đi từ bàng quang qua niệu đạo để ra khỏi cơ thể. Đối với phụ nữ, niệu đạo tương đối ngắn, lỗ niệu đạo nằm vừa gần cơ quan sinh sản vừa gần hậu môn. Điều này làm tăng nguy cơ vi khuẩn có hại có thể xâm nhập vào niệu đạo trong khi quan hệ dẫn đến nhiễm trùng đường tiết niệu (UTI).
Ngày 7.1, Công an P.2, Q.Tân Bình (TP.HCM) tiếp nhận tin báo của người dân về trường hợp cô gái 19 tuổi bị "khù khờ" mất liên lạc với gia đình hai ngày nay.Cùng ngày, trao đổi với Báo Thanh Niên, chị Huỳnh Thị Thu Diệu (ở Q.1) cho biết cháu ruột, gọi chị bằng dì, tên là Hà Yến Vi (19 tuổi, ở TP.Mỹ Tho, Tiền Giang) bị khù khờ, rời nhà ở Tiền Giang từ chiều 5.1. Khi đi, Vi mang theo hai ba lô màu đen (bên trong ba lô có laptop, điện thoại, vàng của gia đình).Lúc đi, Vi mặc quần hoa văn vàng, đen, áo khoác màu xanh da trời, dép quai ngang màu xanh lá chuối.Cũng theo chị Diệu, cháu Vi bị "khù khờ". Sau khi Vi ra khỏi nhà, người thân đi tìm kiếm Vi nhiều nơi nhưng đến hiện tại vẫn chưa gặp. Qua định vị điện thoại thấy Vi đang loanh quanh ở khu vực P.2, Q.Tân Bình, TP.HCM. Gia đình chị Diệu cũng đã trình báo Công an P.2, Q.Tân Bình hỗ trợ tìm kiếm cô gái. Chị Diệu cầu cứu, ai thấy Hà Yến Vi ở đâu, báo giúp cho chính quyền địa phương hoặc gọi cho chị qua số điện thoại 0903641464.
Nàng dâu Việt Nam được Không quân Hàn Quốc chọn là phi công quốc dân
Ở thành phố, cách không xa lại có chợ, siêu thị. Các cửa hàng mở từ sáng tới tối, muốn mua gì cũng dễ. Ai bận bịu quá thì đặt online, thoáng chốc shipper đến giao hàng. Tuy nhiên, ở đây lại khó tìm những mặt hàng hương đồng cỏ nội đúng chuẩn "gốc" miền Tây. Khi nói đến việc chuẩn bị ăn tết, người thành phố có phần ung dung. Còn mười bữa nửa tháng tới tết mới mua sắm cũng là chuyện thường. Có người sát giao thừa mới xách giỏ đi chợ. Song, dù ăn tết hoành tráng, đủ món "sơn hào hải vị", bà con vẫn có một cảm tình đặc biệt với những món dân dã miền Tây. Vì lẽ đó mà đa phần người miền Tây xem cá đồng, gà thả vườn... chính là đặc sản quê mình. Bởi nó được xuất xứ từ vùng quê, ở phố xá không phải muốn mua là có. Ngày tết, bên cạnh những món ăn truyền thống như thịt kho hột vịt, dưa chua, canh khổ qua, bánh tét… thì mâm tiệc của người miền Tây luôn có đặc sản miệt vườn. Miền Tây có nhiều kênh rạch, ruộng đồng mênh mông, đúng mùa cá mắm tự nhiên dồi dào. Nhưng nếu không đúng thời điểm thì cũng không dễ đánh bắt. Do đó, người dân thường có thói quen lo tết xa. Trước tết vài tháng, nhà nhà tranh thủ nuôi đàn gà, đàn vịt ngoài vườn; cặp mé sông (hoặc trong mương) làm vèo lưới nuôi cá, ếch...Bà Lưu Thu Năm (49 tuổi, ngụ xã Lương Tâm, H.Long Mỹ, Hậu Giang) chia sẻ: "Mới mùa nước nổi gia đình tôi đã tính chuyện ăn tết. Nhà tôi đi đặt lợp, đẩy côn, chọn những con cá lóc đồng roi roi (cỡ vừa - PV) rọng trong vèo để dưỡng tới tết. Con cháu, bạn bè ở thành phố về rất thích ăn đồ đồng nên phải dự trữ trước vài tháng. Vì vào tết thì nghịch mùa, khó kiếm được". Mấy tháng trời chăn nuôi, nhọc công là có. Nhưng nếu bảo bà con xứ này lo xa chi cho cực thân thì chưa hiểu hết tâm tình miền Tây. Bởi, người miền Tây nghĩ những thứ chăn nuôi công nghiệp (hàng chợ) thì không thể ngon bằng đồ tự nhiên sông nước. Dường như những gì tự bắt được, nuôi dưỡng, tự tay chế biến thì món ăn đó mới ngon.Nếu có dịp về miền Tây ăn tết, bạn chớ thấy phiền hà khi chủ nhà liên tục gắp thức ăn cho mình. Họ vừa mời vừa giới thiệu nhiệt tình về xuất xứ của các nguyên liệu đồng quê. Hẳn là bà con không phải muốn kể công hay khoe tài bếp núc, mà chỉ đang bày tỏ lòng mến khách, sự tự hào về "gốc gác quê mùa" của mình.Điều thú vị là tết có mấy ngày, nhưng người miền Tây chuẩn bị đặc sản vùng quê thiệt là hoành tráng. Họ thường nuôi số lượng cá, gà, vịt… sao cho luôn dư dả, để cho con cháu mang lên thành phố sau tết. Lý do nữa là bà con không ăn tết một mình mà chia sẻ với hàng xóm xung quanh. Cận tết, nhà này nuôi thứ gì thì gửi cho nhà kia ăn tết. Hình thức chẳng cầu kỳ gì, cứ xách con cá, con gà tặng nhau mà bền chặt tình làng nghĩa xóm. Với lối sống tối lửa tắt đèn có nhau, bàn tiệc của người miền tây thường là những món ăn na ná nhau. Tuy không đa dạng, nhưng hễ làm món nào cũng nhiều, không sợ thiếu. Điều đặc biệt là bà con rất có lòng, dù ngày tết nhưng sáng sớm mới tất bật làm gà, làm cá (không làm trước bảo quản trong tủ lạnh - PV) để những món "đặc sản miền Tây" thật sự tươi ngon, hấp dẫn. Nếu có dịp, bạn hãy về miền Tây ăn tết để thấy không khí đón năm mới ở đây bình dân nhưng đong đầy tình cảm. Người dân có thể không khá giả nhưng rộng rãi, phóng khoáng theo cách riêng của mình. Và khi chia tay ra về, bạn cũng chớ lấy làm lạ khi chủ nhà có nhã ý gửi tặng cho những con cá, con gà, con vịt để về nhà ăn tết. Bởi đó là món quà thấm đượm tình cảm, phải quý lắm bà con mới tặng. Vì để có nó, họ phải cất chăm sóc, trông lớn từng ngày.